Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Họp mặt với Thi trước khi về nước - 28/12/2012

hehe có dịp ăn nhậu thì cứ ăn nhậu hen bà con, mình up lên để lưu lại kỷ niệm với các bạn và những ngày Thi còn ở Việt Nam




Sorry Thi tấm này nha, 2 cha con qua Việt Nam "bụi đời" ghê chưa, ảnh chụp bữa hôm sau thứ bảy 29/12/2012 có Thi, Duy và mình (hehe nhà mình và Thi gần ks Phương Hoàng Thi ở), cu nhóc cũng đẹp zai ấy chứ :),hehe nói tiếng Việt sành điệu ha bà con.



Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Tất Niên - Noel 2012 A7 - 23/12/2012

Thật là khó viết ra Blog, không biết hôm nay chữ nghĩa của Danh nó chạy đi đâu rồi, nhưng dù sao cũng ráng làm tròn bổ phận đối với Lớp chúng mình. Lần họp mặt này có sự xuất hiện của Thi từ Mỹ về, Ngọc Cường và Kiều Trang, còn ai tham dự các bạn đã xem qua hình ảnh Danh đưa lên Google Plus rồi. Dĩ nhiên sự có mặt của Thây Diệm làm tăng tình cảm và không khí của ngày họp mặt.

Hình ảnh đã ghi lại thay lời mốn nói nha các bạn, Danh cứ mong ước được chụp các tấm hình đẹp cho các bạn để xứng đáng với tầm vóc của Lớp A7 Thạnh Mỹ Tây ngày nào, lần này cũng tàm tạm, tay nghề chắc còn phải trau chuốt nâng cấp thêm nữa :). Các bạn cứ mạnh dạn phê bình góp ý hen (bây giờ dân mạng gọi là "chém") :)

Đầu tiên Danh phải show hình Thầy trước chứ hen, Thầy đăm chiêu suy nghỉ ...


Chắc Thầy đang đúc kết một ý tưởng nào rồi


Còn đây là nụ cười của Thầy



Tấm hình dưới đây mình rất thích, không biết ý kiến các bạn thế nào nha



Khi tấm ảnh chuyển qua đơn sắc màu nâu nhạt, tấm ảnh thật ấn tượng, vẽ trìu mến của Dung, yêu kiều nhỏng nhẻo của Vân A, lí lắc đừa cợt của Bá Cường và nét ung dung điềm đạm của Thi, nó làm nên khoảnh khắc rất tự nhiên, gần gũi và tình cảm, giống như một đoạn phim thoáng qua trong quá khứ.

Vài mẫu truyện nhỏ từ Mai Tiên Nhân dịp Tất Niên - Noel Lớp A7 2012 DL




Câu truyện 1
 Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...
 Đã 7 giờ tối, mọi người trong công ty đã ra về gần hết, tôi cũng đang đi đến gara để lấy xe và về nhà ăn Giáng sinh.
 Có một cậu bé, ăn mặc rách rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, đang đi vòng quanh chiếc xe tôi, vẻ mặt cậu như rất thích thú chiếc xe. Rồi cậu chợt cất tiếng khi thấy tôi đến gần, "Đây là xe của cô ạ?". Tôi khẽ gật đầu, "Đó là quà Giáng sinh anh cô tặng cho." Cậu bé nhìn tôi tỏ vẻ sửng sốt khi tôi vừa dứt lời. "Ý cô là...anh trai cô tặng chiếc xe này mà cô không phải trả bất cứ cái gì?" "Ôi! Cháu ước gì...". Cậu bé vẫn ngập ngừng.
 Tất nhiên tôi biết cậu bé muốn nói điều gì tiếp theo. Cậu muốn có được một người anh như vậy. Tôi chăm chú nhìn cậu bé, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe lời nói của cậu. Thế nhưng cậu vẫn cúi gằm mặt xuống đất, bàn chân di di trên mặt đất một cách vô thức. "Cháu ước...", cậu bé tiếp tục "...cháu có thể trở thành một người anh trai giống như vậy". Tôi nhìn cậu bé, ngạc nhiên với lời nói vừa rồi. Bỗng nhiên tôi đề nghị cậu bé, "Cháu nghĩ sao nếu chúng ta đi một vòng quanh thành phố bằng chiếc xe này?". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhanh nhảu trả lời: "Cháu thích lắm ạ!"
 Sau chuyến đi, cậu bé hỏi tôi với ánh mắt sáng ngời đầy hy vọng, "Cô có thể lái xe đến trước nhà cháu không?". Tôi cười và gật đầu. Tôi nghĩ mình biết cậu bé muốn gì. Cậu muốn cho những người hàng xóm thấy cậu đã về nhà trên chiếc xe to như thế nào. Thế nhưng tôi đã lầm..."Cô chỉ cần dừng lại ở đây, và có phiền không nếu cháu xin cô đợi cháu một lát thôi ạ..."
 Nói rồi cậu bé chạy nhanh vào con hẻm sâu hun hút, tối om, tưởng chừng như chẳng có ai có thể sống trong ấy. Ít phút sau tôi nghe thấy cậu bé quay lại qua tiếng bước chân, nhưng hình như lần này cậu không chạy như lúc nãy mà đi rất chậm. Và đi theo cậu là một cô bé nhỏ nhắn, mà tôi nghĩ đó là em cậu, cô bé với đôi bàn chân bị tật. Cậu bé đẩy chiếc xe lăn em cậu đang ngồi, một chiếc xe cũ kĩ, xuống những bậc tam cấp một cách rất cẩn thận, và dừng lại cạnh chiếc xe của tôi.
 "Cô ấy đây, người mà lúc nãy anh đã nói với em đấy. Anh trai cô ấy đã tặng một chiếc xe hơi cho cô nhân dịp Giáng sinh mà cô chẳng phải tốn lấy một đồng. Và một ngày nào đấy anh cũng sẽ tặng em một món quà giống như vậy. Hãy nghĩ xem, em có thể tận mắt thấy những món quà, những cảnh vật ngoài đường phố trong đêm Giáng sinh, và anh sẽ không phải cố gắng miêu tả nó cho em nghe nữa!".
 Tôi không thể cầm được nước mắt, và tôi đã bước ra khỏi xe, đặt cô bé đáng thương ấy lên xe. Ánh mắt cô bé nhìn tôi đầy vẻ cảm phục và thân thiện.
 Ba chúng tôi lại bắt đầu một chuyến đi vòng quanh thành phố, một chuyến đi thật ý nghĩa và tôi zẽ không bao giờ quên, khi những bông tuyết lạnh giá của đêm Giáng sinh bắt đầu rơi.
 Và cũng trong đêm Giáng sinh ấy, tôi đã hiểu được sâu sắc ý nghĩa một câu nói của chúa Giê-su: "Không gì tốt đẹp hơn việc làm cho người khác hạnh phúc."

   
 Câu truyện 2
 Chỉ còn 4 ngày nữa là đến Giáng Sinh. Không khí của ngày lễ chưa làm tôi nôn nao, cho dù bãi đậu xe của cửa hàng giảm giá trong khu nhà chúng tôi đã chật ních đầy xe. Bên trong cửa hàng lại còn tệ hơn. Các lối đi đầy ứ những xe đẩy hàng và người mua sắm vào giờ chót.
 Tại sao tôi lại đến đây hôm nay? Tôi tự hỏi. Đôi chân tôi rã rời, đầu tôi đau buốt. Tôi đã có 1 danh sách một số người quả quyết rằng họ không cần quà cáp, nhưng tôi biết họ sẽ rất buồn nếu như tôi chẳng tặng quà gì cho họ!


Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Cánh Diều Tuổi Thơ



Tản mạn một chút các bạn nhe!
 
"Một ngày nọ, người cha ở nông thôn đưa đứa con trai đầu lòng của mình đến nhà một người bạn ở thành phố chơi, trong khi hai người cha ngồi hàn huyên tâm sự thì đứa con trai chủ nhà đưa người bạn lên sân thượng thật cao để thả diều. Sau đó, khi người cha chở đứa con trai yêu quí của mình trở về nhà, đứa con lúc nào cũng tỏ ra buồn bã và đăm chiêu suy nghĩ.
            Cha hỏi:
            Sao con buồn vậy?
            Thưa cha, con không thể nào thả diều bay cao như bạn ở thành phố được. Diều của bạn vượt gió bay lên rất cao như là đụng đến tận mây xanh ấy!
            Người cha hiểu được cảm giác của con mình và ôn tồn bảo:
            Con à, sao con lại buồn! Bạn con đứng tận trên sân thượng cao chót vót để thả diều. Tại sao con không tự hào vì con đứng ở dưới mặt đất mà con vẫn thả được diều bay lên đấy, và khi thả diều con còn được ngắm cánh đồng lúa vàng mênh mông thật đẹp với những cánh cò bay lượn nữa.
            Người con trai vui hẳn lên và nó nghiệm ra rằng, tại sao mình lại so sánh với người khác nhỉ, vì hai người đứng ở hai vị trí khác nhau cơ mà!
            Cha nói: Con hãy đến và chơi với người kia như hai người bạn thật thân thiết, hãy đến với nhau bằng cả tấm lòng và các con sẽ chia sẻ với nhau thật nhiều niềm vui từ cuộc sống này con nhé, đừng bao giờ nên so sánh hơn thua nhau vì tất cả sự so sánh đều là khập khiểng cả".
 Các bạn ơi, cố gắng đến để cùng ngồi lại với nhau lần cuối trong năm nhé!

 Võ Quốc Khánh
(Bài này không biết tựa đề, nên Danh đặt tựa để đại là Cánh Diều Tuổi Thơ)

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Thi và các bạn ở Sài Gòn 11/12/2012

Mình và các bạn rất vui khi gặp Thi ở Thị Nghè - Sài Gòn. Sau 6 năm trông Thi vẫn như xưa, vẫn rất trẻ phong độ, bác gái, vợ và con của Thi trông cũng khỏe mạnh, hehe cu tí này nói tiếng Việt giỏi như trẻ ở VN.

Vài hình ảnh hội ngộ với các bạn, do máy ảnh củ chuối, mà người chụp cũng cùi bắp qúa, nên hình ảnh phải cho qua hậu kỳ một chút mới dám post lên, hy vọng những lần sau sẽ có ảnh đẹp hơn :)


Thiệt là ngại qua khi cái bụng to trong hình :)


Thi trông rất trẻ, đẹp zai, phong độ :)




Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Câu chuyện hai bát mì do Ngọc Mai chia sẻ



(Câu chuyện này được chia sẻ khá rộng rãi trên mạng, nhưng dò mãi không biết ai là tác giả)
 Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách lạ, có thể đoán là một người cha và một người con. Người cha bị mù, người con trai đi bên cạnh ân cần dìu cha. Cậu con trai trạc mười tám, mười chín tuổi, quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ nghèo túng, nhưng từ cậu lại toát lên nét trầm tĩnh của người có học, dường như cậu vẫn đang là một học sinh.

Cậu con trai tiến đến trước mặt tôi. Cậu nói to: “Cho hai bát mì bò!”. Tôi đang định viết hoá đơn, thì cậu ta hướng về phía tôi và xua xua tay. Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta nhoẻn miệng cười biết lỗi, rồi chỉ tay vào bảng giá treo ở trên tường, phía sau lưng tôi, khẽ bảo với tôi rằng chỉ làm một bát mì cho thịt bò, bát kia chỉ cần rắc chút hành là được. Lúc đầu, tôi hơi thắc mắc, nhưng sau đó chợt hiểu ra ngay. Hoá ra, cậu ta gọi to hai bát mì thịt bò như vậy là cố tình để cho người cha nghe thấy, tôi đoán cậu không đủ tiền, nhưng lại không muốn cho cha biết. Tôi cười thông cảm với cậu.

Một câu chuyện cảm động

(Bài viết Danh nhận từ email của Vân A, không rỏ link gốc hay tác giả)
----------------------------------------
Anh hẹn chị ra quán cà phê trước nhà ga chính của thành phố Bremen. Câu đầu tiên khi gặp anh, chị nói trong sự cáu gắt, ông lại bán xe rồi hay sao mà lại đi tàu lên đây.

Anh cúi đầu trả lời lý nhí trong sự hổ thẹn, ừ, bán rồi, vì cũng không có nhu cầu lắm. Chị sầm mặt xuống, ông lúc nào cũng vậy, suốt đời không thể ngóc đầu lên được, hẹn tôi ra đây có chuyện gì vậy?

Khó khăn lắm anh mới có thể nói với chị điều anh muốn nhờ cậy. Chị cũng khó khăn lắm mới có thể trả lời từ chối anh, nhưng mà gia đình tôi đang yên lành, nếu đưa con bé về e rằng sẽ chẳng còn được bình yên.

Anh năn nỉ, nhưng thật sự là anh rất bối rối, con bé đã đến tuổi dậy thì, anh là đàn ông, không thể gần gũi và dạy dỗ chu đáo cho nó được, anh chưa bao giờ cầu xin em điều gì, chỉ lần này thôi, chỉ nửa năm hay vài ba tháng cũng được, em là phụ nữ, em gần nó, em hướng dẫn và khuyên bảo nó trong một thời gian, để nó tập làm quen với cuộc sống của một thiếu nữ, sau đó anh lại đón nó về.

Chị thở dài, ông lúc nào cũng mang xui xẻo đến cho tôi, thôi được rồi, ông về đi, để tôi về bàn lại với chồng tôi đã, có gì tôi sẽ gọi điện thông báo cho ông sau. Anh nhìn chị với ánh mắt đầy hàm ơn. Anh đứng dậy, đầu cúi xuống như có lỗi tiễn chị ra xe rồi thở dài, lùi lũi bước vào nhà ga đáp tàu trở lại Hamburg.

Hư Vô

Bài này mình được biết từ Vân A qua email ngày hôm nay 9/12/12, mình chia sẽ lại cùng các bạn, có thể link gốc của bài viết này ở đây: http://www.heavenaddress.com/Dr-Richard-Teo-Keng-Siang/424153/379719/content

(Chỉ là thông tin tới người cần đọc, nếu bạn nào thấy hay thì chia sẽ với người khác - Danh)



---------------------------------------------



Tưởng Niệm Bác sĩ Richard Teo (1972-2012)



Dưới đây là bản ghi lại cuộc nói chuyện của Bác sĩ Richard Teo, một triệu phú 40 tuổi và bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ, bị ung thư phổi thời kỳ 4 đến chia sẻ với khóa nha D1 về kinh nghiệm sống của mình vào ngày 19/1/2012.  Anh vừa qua đời cách đây vài ngày vào 18/10/2012.



Chào tất cả các em .  Giọng tôi hơi bị khàn một chút, mong các em chịu khó nghẹ.  Tôi xin tự giới thiêu, tôi tên là Richard và là một bác sĩ.  Tôi sẽ chia sẻ vài suy nghĩ về cuộc sống của mình và rất hài lòng khi được các giáo sư mời đến đây.  Hy vọng sẽ giúp các em cách suy nghĩ khi bắt đầu theo ngành để trở thành nha sĩ giải phẫu cũng như suy nghĩ về những việc chung quanh.



Từ lúc trẻ, tôi là một sản phẩm đặc trưng của xã hội ngày nay, một sản phẩm khá thành công mà xã hội đòi hỏi.  Hồi nhỏ tôi lớn lên trong một gia đình có mức sống dưới mức trung bình .  Tôi được bảo ban bởi người chung quanh và môi trường rằng thành công thì hạnh phúc .  Thành công có nghĩa là giàu có .  Với suy nghĩ này, tôi trở nên cực kỳ ganh đua ngay từ nhỏ .


Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

24 chữ cái tuyệt vời!

Bài này được lấy từ Blog Việt Dương Nhân: http://vietduongnhan.blogspot.com/p/24-chu-cai-tuyet-voi.html ; một bài viết hay, mình xin để trên Blog này để các bạn xem cho tiện.
----------------------------------------------------------------
Cuộc sống không phải là một mẻ lưới của số phận. Cuộc sống chính là một mối giao hoà bất tận giữa mỗi cá thể đang tồn tại, và trong mối giao hoà đó, những gì Bạn thể hiện sẽ nói lên Bạn là ai ? Hãy cùng khám phá cuộc sống qua bảng chữ cái kỳ diệu, để tự tìm lại cho mình những bài học quý giá mà cuộc sống muốn gửi gắm đến Bạn.

A - (Adult) - Trưởng thành 
Khi bạn trưởng thành, bạn có thể giải quyết được những vấn đề phát sinh từ cuộc sống. Và lúc này, mọi người sẽ trông đợi rất nhiều ở cách bạn ứng xử, nhìn nhận và hành động.Hãy giữ cho mình một nét cá tính riêng, đừng bị “ngả nghiêng” bởi những lời nhận xét của người khác. Nhưng chắc chắn bạn phải biết thế nào là phù hợp, phải chín chắn trong phong cách và thái độ cũng như cách cư xử với người khác. Suy nghĩ và hành động chín chắn là đức tính cần có của một người trưởng thành 
B - (Better) - Cầu tiến 
Hãy hướng tới những gì tốt đẹp hơn hiện tại. Đối với một vài người thì những gì tốt nhất vẫn chưa hẳn là đủ. Nếu bạn muốn trở thành một sinh viên, một sinh viên xuất sắc? Hãy cố gắng hết sức để đạt được mục đích của mình. Thay đổi cách suy nghĩ và hành động. Nếu bạn sợ thay đổi, bạn sẽ mãi dẫm chân tại chỗ. Cầu tiến sẽ là “chất xúc tác” giúp bạn đạt được những mục tiêu cao hơn. Chỉ cần bạn không đánh mất chính mình thì sự thay đổi sẽ không bao giờ là xấu. 
 C - (Control) - Điều khiển 
Bạn phải biết điều khiển cuộc sống của mình, đừng để cuộc sống điều khiển bạn. Tự quyết định, tự hành động, tự chịu trách nhiệm tất cả mọi vấn đề. Đừng sống một cách tẻ nhạt, cuộc sống chứ không phải là một vở kịch được diễn đi diễn lại nhiều lần. Mọi quyết định của bạn, một là sẽ đưa bạn đến gần hơn với mục tiêu, hai là đẩy bạn rời xa nó. Do đó, hãy có một quyết định đúng đắn nhất. Giống như diễn viên hài Tim Allen đã nói rằng “Nếu bạn không tự quyết định được cuộc sống của mình, cuộc sống sẽ quyết định thay bạn”. 
D - (Dream) - Ước mơ 
Dám ước mơ, kể cả những ước mơ mà bạn chắc rằng chẳng bao giờ đạt được nó. Nếu bạn dám khát khao, tin tưởng thì chắc chắn bạn sẽ biết cách để đạt được. Tất cả tuỳ thuộc ở việc bạn có sẵn sàng để thực hiện hay không. Đừng để ý đến những lời dèm pha của người khác. Nếu bạn không tin rằng những dự định tốt đẹp của mình sẽ thành hiện thực, bạn đã mất đi một nửa sức mạnh. 
E - (Enthusiasm) - Nhiệt tình 
Nhiệt tình, say mê - nếu bạn có được những cái đó, cuộc sống của bạn sẽ thú vị hơn rất nhiều. Sự nhiệt tình có sức “lây lan” rất nhanh, do đó, nếu được sống và làm việc trong một môi trường năng động, “sức ì” của bạn sẽ nhanh chóng bị đánh bật. Nếu bạn không cảm thấy say mê với những gì bạn đang làm, hãy cân nhắc và làm những điều mà bạn thích hơn. Cuộc đời quá ngắn, và bạn sẽ không đủ thời gian để kiềm chế lòng nhiệt tình, say mê của mình với cuộc sống. 
F- (Failure) - Thất bại 
Thất bại trong học hành, trong cuộc sống sẽ khiến bạn buồn phiền, chán nản, thậm chí buông xuôi.Nhưng hãy nhớ rằng thất bại là tạm thời, và bạn không việc gì phải lúng túng hay lo lắng gì về điều này cả. Có những chiến thắng oanh liệt nhất lại là kết quả của sự thất bại nặng nề nhất. Tất cả chúng ta đều có lúc phải tự đấu tranh giữa việc buông xuôi hay cố gắng. Nếu bạn là một sinh viên học hành sa sút, nợ nần ngập đầu… Điều xấu hổ không phải là sự thất bại của bạn mà chính là việc bạn không muốn làm gì để thoát ra khỏi tình trạng đó. 
G - (Giver) - Cho 
Cho đi thì hạnh phúc hơn nhận về. Một lời khen tặng, tình nguyện làm một vài việc tốt… tất cả điều đó đều mang đến cho bạn và người khác một cảm giác dễ chịu và thực sự là rất có ý nghĩa. Khi bạn cho,chỉ đơn giản là cho chứ không mong đền đáp, bạn sẽ nhận được nhiều hơn thế.
H - (Happy) - Hạnh phúc 
Nên tự tìm lấy hạnh phúc cho mình từ những điều đơn giản trong cuộc sống. Công việc, sở thích riêng, bạn bè, đồng nghiệp… Tất cả những điều này đều ẩn chứa những giá trị mà bạn chưa khám phá hết được. 
Cuộc sống là một chuỗi phức hợp, bạn không thể tránh được những lúc chán nản, mệt mỏi, kêu ca, phàn nàn, nhưng quan trọng vẫn là cảm giác riêng của bạn. Khi bạn cảm thấy hạnh phúc, thì đấy chính là hạnh phúc thực sự. Đừng kêu ca, phàn nàn mãi về những gì chưa hoàn thiện trong cuộc sống, nên nhớ rằng bản thân bạn cũng chính là một vấn đề. Hãy tự hoàn thiện mình và cảm nhận hạnh phúc từ những gì mình đang có. 
I - (Invest) - Đầu tư 
Nên đầu tư cho tương lai của bạn ngay từ bây giờ. Bạn kiếm được nhiều tiền? Nhưng không có nghĩa là bạn “phải” tiêu cho bằng hết số tiền đó. Hãy học các tỷ phú, họ có rất nhiều tiền, nhưng luôn muốn đầu tư vào một lĩnh vực nào đó để làm tăng số tiền ấy lên hơn là chịu “ném tiền qua cửa sổ”. Đừng tiêu pha quá đáng, và cũng tránh lâm vào cảnh nợ nần chồng chất. Bạn có thể đầu tư cho tương lai bằng nhiều cách: học hành chăm chỉ, cố gắng thăng tiến trong nghề nghiệp, v.v… Làm thế nào đó để khi bạn bước vào tương lai, bạn không cảm thấy mình quá “nghèo nàn”.
J - (Joyfulness) - Niềm vui 
Tự tìm lấy niềm vui và ý nghĩa trong tất cả các công việc bạn làm, như thế bạn sẽ cảm thấy hứng thú hơn. Tự tìm lấy niềm vui cho mình và cho cả người khác nữa. Bạn có thể gọi người lái xe, thư ký, nhân viên tiếp tân bằng tên thân mật, và hỏi thăm sức khỏe của họ. Sau đó hãy xem câu trả lời bạn nhận được là gì. Quan tâm đến người khác và tự tạo cho mình các mối quan hệ cá nhân, và bạn sẽ cảm nhận thấy niềm vui lớn nhất của mình.
 K - (Knowlegde) - Tri thức 
Có những điều bạn học được ở trường, nhưng cũng có những điều chỉ có cuộc sống mới dạy được cho bạn. Sự học là suốt đời và hãy làm một người học trò chăm chỉ. Bởi vì khi bạn càng biết nhiều, bạn sẽ ngẫm ra một điều rằng mình vẫn chưa biết gì cả. Những cái cũ bạn đã học được, những cái mới bạn chưa hiểu? Tất cả vẫn còn tiềm ẩn trong cuộc sống. Sự “học” và sự “biết” là mênh mông vô cùng trong cuộc đời này. Hãy tích lũy kiến thức cho mình, và hãy học thêm những điều mới trong tất cả các cơ hội bạn có được. 
L - (Listen) - Lắng nghe 
Nói một và lắng nghe gấp đôi. Bạn phải tự biết cân đối điều này. Lắng nghe theo đúng nghĩa của nó chứ không phải lắng nghe một cách hời hợt. Bạn sẽ hiểu thêm nhiều điều và ngẫm nghĩ được nhiều điều từ việc biết lắng nghe một cách hiệu quả.
  M - (Mistake) - Lỗi lầm 
Đừng sợ hãi nếu bạn lỡ gây ra một lỗi lầm nào đó. Hãy tự khuyến khích mình rằng đó chính là cách để bạn học hỏi và rút kinh nghiệm. Đừng để những lỗi lầm đó đánh gục bạn. Có thể bạn sẽ rất buồn và day dứt, vậy thì đừng cố giấu diếm, hãy tìm cách giải toả và cố học thêm những điều mới từ cái đã cũ. Và cố gắng đừng bao giờ lặp lại những sai lầm tương tự. 
N - (No) - “Không” 
Hãy biết nói “không” đúng lúc. Nói “không” với cuộc sống quá buông thả, nói “không” với những cách cư xử khiếm nhã, nói “không” với những thói quen xấu, với những người xấu mà bạn gặp. Nói “không” đúng lúc và đúng cách sẽ là cái rào chắn tốt nhất bảo vệ bạn không bị sa ngã và cám dỗ.
O - ( Opportunity ) - Cơ hội 
Cơ hội nhiều khi gõ cửa rất nhanh và rất khẽ. Nếu bạn chú ý lắng nghe, bạn sẽ biết được khi nào thì nó đến. Để tâm đến những thứ diễn ra xung quanh bạn, và hãy biết chấp nhận rủi ro, mạo hiểm để nắm bắt lấy những cơ hội. Số phận của bạn nằm trong tay bạn. 
P - (Patience) - Kiên trì 
Thành Rome không thể xây trong một ngày, và sự nghiệp của bạn cũng vậy. Tất cả mọi người đều bắt đầu bằng một cách nào đó và tất cả mọi thứ đều cần có thời gian. Mặc dù có thể sẽ rất khó khăn để hiểu một vấn đề ngay lập tức, nhưng nếu bạn đủ say mê, kiên nhẫn để học hỏi và quyết tâm làm điều đó, bạn sẽ làm được. Chữ “Nhẫn” đúng là rất khó học, nhưng mọi thành công đều cần có nó. 
Q - (Quality) - Phẩm chất bên trong 
Hãy tỏ rõ năng lực của mình trong tất cả những việc mà bạn làm. Thiết lập những mối quan hệ nghiêm chỉnh, làm việc hiệu quả, suy nghĩ chín chắn, giữ gìn sức khỏe… Nên nhớ rằng, bao giờ giá trị bên trong cũng bền vững hơn dáng vẻ bên ngoài. Giá trị cuộc sống là ở những phẩm chất bên trong, là được đánh giá ở tính hiệu quả chứ không phải ở việc tính từ lúc sinh ra đến giờ bạn đã làm được bao nhiêu việc. 
R - (Reputation) - Thanh danh 
Dù là tiếng tốt hay tiếng xấu cũng sẽ được “lưu giữ”mãi. Bạn bè, người quen… sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến sự hình thành tính cách của bạn. Vậy nên, bạn phải biết chọn bạn mà chơi, chọn mặt gửi vàng. Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ càng đồn xa hơn.Thanh danh là cái sẽ theo bạn đến suốt đời, do đó hãy biết cách“chăm sóc” và “nuôi dưỡng” nó. 
S - (Success) - Thành công 
Thành công không phải là cân đo đong đếm số tiền bạn kiếm được hay số lượng tài sản mà bạn có.Thành công chính là khi bạn biết vượt qua chính mình, là khi bạn biết tự điều khiển cuộc sống theo hướng tích cực hơn. Nếu bạn so sánh mình với người khác, bạn sẽ rơi vào tình trạng bế tắc. Thay vào đó hãy tìm cách “chạy đua” với những mục tiêu cụ thể mà bạn đã đặt ra. Hãy tin rằng bạn có đủ khao khát và bạn có đủ những tố chất để có thể trở thành một người thành công. 
T - (Thankful) - Biết ơn 
Hãy biết ơn những gì cuộc sống mang lại cho bạn và trân trọng những gì mình đang có. Nếu bạn chưa có một công việc và địa vị cao? Đừng lấy điều đó làm xấu hổ, hãy tự nhủ rằng so với những người thất nghiệp mình còn may mắn hơn nhiều, rằng không có công việc nào là thấp kém nếu đó là công việc hợp pháp. Biết đánh giá đúng những cơ hội trong công việc cũng như những thứ giúp bạn sống tốt hơn. Hãy cám ơn sức khoẻ của bạn, gia đình bạn và tất cả những người tốt mà bạn may mắn được gặp.
 U - (Understanding people) - Thấu hiểu 
Cố gắng hiểu người khác nhiều hơn. Luôn nhớ ơn những người đã giúp đỡ bạn và cố gắng để giúp đỡ người khác. Đối xử với những người xung quanh bằng sự kính trọng bất chấp địa vị và thân thế của họ. Khi bạn chín chắn, bạn sẽ nhận thức được rằng, hiểu người khác tức là hiểu thêm nhiều điều về bản thân mình.  
V - (Values) - Giá trị 
Nhận ra giá trị của bản thân và phải xác định được cái gì là quan trọng nhất đối với mình. Đừng bao giờ buông xuôi với những thứ mà bạn biết rằng nó có ý nghĩa quan trọng đối với bản thân bạn. Hãy giữ vững lập trường và quan điểm của mình, tin tưởng vào sự lựa chọn của mình. Nếu bạn không có lập trường của riêng mình, bạn sẽ bị rơi vào một mớ hỗn độn và không tìm được lối ra.  
W - (Willing) - Sẵn sàng 
Nếu bạn mới đi làm, hãy sẵn sàng đến sớm và về muộn, bỏ thói quen đi ra ngoài ăn trưa hoặc mua sắm để không phí phạm thời gian và làm việc tốt hơn. Hãy sẵn sàng làm từ những cái cơ bản nhất, đừng ngại khổ, công lao của bạn sẽ được đền đáp xứng đáng.
 X - (“X” traordinary) - Bất ngờ 
Có một vài điều xảy ra mà không cần có lý do cũng như không thể nào giải thích được. Nhiều lúc bạn nghĩ mình đã nắm chắc trong tay chiến thắng, nhưng khi có một vài điều bất ngờ xảy ra bạn sẽ hiểu rằng không có gì là chắc chắn cả. Đừng có trở thành một người tự mãn, rằng bạn không bao giờ sai.Bạn không thể đạt được điều đó, tất cả mọi thứ đều chỉ là tương đối. Hãy sống cuộc sống của mình, mơ giấc mơ của riêng mình, nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng sức khoẻ, gia đình, công việc… sẽ luôn luôn giống như bạn hình dung, không có gì thay đổi.
Y - (You) - Bản thân bạn 
Bạn hãy biết tự hài lòng với mình ở một mức độ có thể. Đừng có chú ý đến những người hơn mình để so sánh và dằn vặt. Đó không phải là cầu tiến, đó là so sánh và ganh tỵ. Hãy giúp đỡ những người kém may mắn hơn. Vui mừng vì những gì bạn đã làm được, và cố gắng với những gì bạn chưa làm được. Hối hận và dằn vặt chẳng được ích lợi gì. Nên nghĩ rằng, một tương lai tốt đẹp đang chờ đón bạn ở phía trước.  
Z - (Zoom) - Biến ước mơ thành hiện thực 
Bạn đã sẵn sàng, bạn đã kiên quyết, bạn đã biết cách mở rộng con đường mà bạn đã chọn từ trước, bạn đã cảm thấy hài lòng về sự lựa chọn của mình? Vậy thì đấy là lúc bạn đủ năng lượng và điều kiện để “cất cánh”, để hoàn thành những dự định và ước mơ của mình.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Bộ sưu tập ảnh của Thúy Phượng chia sẽ cùng các bạn (Bài đăng lại từ http://my.opera.com/hoakhongtan)


Đây là bài đăng lại từ blog củ:  http://my.opera.com/Hoakhongtan/blog/bo-suu-tap , trước đây khi sang dữ liệu qua blog mới mình quên đưa bài này qua sorry nha bà con, bài này được post lên vào ngày 15/02/2011 bên Blog Opera. Dạo ấy NN tự do mình chặn khiếp quá, nên Danh phải sang qua Blogspot của Google cho dể truy cập và post bài.
------------------------------------------------------

Thúy Phượng chia sẽ cùng các bạn những bức ảnh của mình còn lưu giữ. Phải nói là chất lượng ảnh lưu giữ còn khá tốt nên sau khi scan, chất lượng ảnh cũng rất khá. Chắc album ảnh được bỏ trong két sắt chống ẩm cùa ngân hàng :D

Những hình được chụp ở nhà Vân A và ở Sở Thú, cách nhau gần 2 năm nha bà con.:cool: . Hình như con gái lúc đó càng lớn thì càng đẹp hay sao í :up: . Còn bây giờ thì no comment :no: :bandit:


Hình chắc được chụp ở Sở thú và trog thời gian học lớp 10, đoán sai bà con chỉnh lại nha. - Nhìn kỹ Chị Bình nhà ta leo cao nhất :)


Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

Google Thầy Diệm và Thầy Ngọc

Có ai táy máy Google "Thầy Lê Quang Diệm" và "Thầy Lê Văn Ngọc" chưa? hehe đây là hình ảnh và vài dòng mình chôm được trên Google, do không ai gởi bài cho mình để post lên trang Blog của lớp, thì mình chôm hình và bài từ Google vậy. Đây là trang Blog chia sẽ phi lợi nhận Thầy Diệm và Thầy Ngọc đừng complaint bàn quyền nha :).

link gốc ảnh Thầy Diệm: http://www.flickr.com/photos/chs6471-1/2663393295/lightbox/


Còn dưới đây là Lời Cám ơn của Tiến sỉ Lê Văn Ngọc khi trình Luận Án Tiến sỉ đề tài về Oxit Wonfram đo bằng quang phồ (từ chuyên môn không à, đọc khó hiểu lắm ;)):

http://www.nsl.hcmus.edu.vn/greenstone/collect/tiensifu/index/assoc/HASHefdb.dir/1.pdf

                                   
                                           LỜI CẢM ƠN 

    Tôi xin chân thành cảm ơn PGS. TS. Trần Tuấn và PGS. TS. Huỳnh Thành Đạt đã tận tình hướng dẫn, giúp đỡ tôi trong quá trình thực hiện luận án. Tình thương, sự quan tâm sâu sắc và tính nghiêm khắc của hai thầy là  động lực để tôi hoàn thành bản luận án này.   

Tôi xin chân thành cảm ơn cố GS. TS. Nguyễn Văn Đến và hai thầy PGS. TS.  Dương   Ái   Phương,   PGS.   TS.   Lê   Văn   Hiếu.   Các   thầy   đã   luôn   quan   tâm  động viên, giúp đỡ, tạo điều kiện thuận lợi cũng như tạo nguồn kinh phí cho tôi từ công việc chuyên môn cũng như từ nghiên cứu khoa học.  Tôi   xin   chân   thành   cảm  ơn   GS.   TS.   Lê   Khắc   Bình   và   PGS.   TS.   Chu Đình Thúy đã   nhiệt   tình chỉ  bảo   và   góp   nhiều   ý   kiến   quý  báu  để  luận   án   này  được hoàn thiện và mạch lạc hơn.  

Tôi xin chân thành cảm ơn GS. TS. Nguyễn Hửu Chí và thầy Lê  Quang  Diệm đã cho tôi kiến thức, niềm đam mê khoa học, tính nghiêm túc trong học tập và nghiên cứu. Hai thầy  đã luôn dành cho tôi những tình cảm thân thương, luôn dõi theo, thăm hỏi và động viên tôi trong suốt thời gian qua.
  
Xin cảm ơn những cộng sự – các thế hệ Sinh viên và học viên Cao học – đã tiếp s ức, cùng tôi chia sẻ khó khăn và góp phần làm nên luận án này: Nguyễn Đức Thịnh, Lê Quang Trí, Lê Quang Toại, Lục Quảng Hồ, Nguyễn Ngọc Thùy Trang,   Nguyễn   Thị  Diệu,   Nguyễn   Thị  Thu   Hương,   Huỳnh   Thị  Xuân   Thùy,  Nguyễn Thị Mỹ Tho, Nguyễn Thị Thu Thảo, Lê Phương Ngọc, Hoàng Lê Thanh Trang, Thái Gia Cát Vy, Phạm Ngọc Hiền, Bạch Văn Hoà, Trần Bá Hùng và Bùi Nhật Nam. Sự say mê, nhiệt tình và cầu tiến của các em là động lực quý giá giúp tôi luôn nỗ lực tối đa trong suốt quá trình nghiên cứu. 

Tôi xin chân thành cảm ơn TS. Trần Cao Vinh, Ths. Cao Thị Mỹ Dung, Ths. Tạ  Thị  Kiều   Hạnh   và   bạn   Phạm   Duy   Phong,   những   chuyên   gia   về  ITO   của Phòng   Thí   Nghiệm   Vật   Liệu   –   Kỹ  Thuật   Cao   Trường Đại   Học   Khoa   Học   Tự Nhiên, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh. Các bạn đã tạo ra những  điều   kiện   thuận   lợi   về  mặt   khoa   học  để  từ  cơ  sở đó,   luận   án   này  đã   có   thêm  những kết quả mới. 

Tôi xin chân thành cảm ơn PGS. TS. Nguyễn Thị Phương Thoa và TS. Trần Thị Ngọc Lan – Bộ môn Hóa lý Trường Đại Học Khoa Học Tự Nhiên, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh đã nhiệt tình giúp đỡ tôi trong học thuật về lĩnh vực Điện Hóa. Cám ơn TS. Vũ Quang Tuyên và TS. Đỗ Hoàng Sơn – Bộ môn Vật lý Lý thuyết Trường Đại Học Khoa Học Tự Nhiên, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh đã giúp tôi rất nhiều trong học thuật liên quan đến Vật Lý Lý Thuyết.
  
Xin chân thành cảm ơn các bạn Võ Thị Mai Thuận, Ths. Phạm Thị Ngọc Hà, Ths. Lê Thụy Thanh Giang, Ths. Nguy ễn Đăng Khoa – Lab. Quang-Quang phổ, Phòng   Thí   Nghiệm   Vật   Liệu   –   Kỹ  Thuật   Cao   Trường Đại   Học   Khoa   Học   Tự Nhiên, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh; Trần Nhân Ái Phòng Thí Nghiệm Công Nghệ Nano, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh; Ths. Ds. Phan   Văn   Hồ  Nam,   Bộ  môn   Hóa   phân   tích   khoa   Dược   -   Trường Đại   Học   Y  Dược     Thành    phố  Hồ  Chí   Minh,   Phạm      Kim   Ngọc    Khoa   Khoa    học  Vật   liệu Trường Đại   Học   Khoa   Học   Tự  Nhiên, Đại   Học   Quốc   Gia   Thành   phố  Hồ  Chí Minh.  Các bạn đã nhiệt tình giúp đỡ tôi trong các phép đo đạc.

Xin cám ơn các thầy cô Bộ môn Hóa lý và Bộ môn Hóa Phân tích – Trường Đại Học Khoa Học Tự Nhiên, Đại Học Quốc Gia Thành phố Hồ Chí Minh đã giúp đỡ và tạo điều kiện thuận lợi cho tôi thực hiện các phép đo Điện Hóa.
  
Tôi xin cám ơn các thầy Văn Hồng Khôi, Châu Văn Tạo, Đặng Văn Liệt; anh Trần Quang Trung; các bạn Đào Vĩnh Ái, Lê Hồng Vũ, Lâm Quang Vinh, Lê Trấn, Lê Vũ Tuấn Hùng, Vũ Thị Hạnh Thu, Phan Bách Thắng, Trần Thị Thanh Vân, Võ Lương Hồng Phước, Võ Hồng Hải, Đoàn Viên Duyên Oanh, Trần Thị  Thu Nhi, … cùng tất cả các thầy cô, các  đồng nghiệp  đã luôn quan tâm, kịp th ời giúp đỡ và thân ái động viên tôi trong những lúc khó khăn.
  
Thương nhớ về Ba đã luôn nhắc nhở và khích lệ; tin tưởng và mong đợi … con hoàn thành luận án. Con biết ơn Má luôn dành cho con lòng yêu thương và sự che chở, cảm ơn các anh chị em trong đại gia đình đã luôn đùm bọc và chia sớt những khó khăn của cuộc sống.  Cảm ơn bà xã luôn tận tụy vì chồng con, đã gánh vác mọi lo toan, vất vả đời thường. Thương con gái “Nấm” bé bỏng của Ba vô cùng, Ba đã không dành thời gian nhiều hơn cho con. Luận án này đã là một phần của cuộc sống của gia đình nhỏ chúng ta!
                                                                    LÊ VĂN NGỌC